THỨ NĂM TUẦN XXIV TN 24   (Lc 7, 36 – 50)  CON ĐƯỢC THA RỒI VÌ CON YÊU MẾN NHIỀU (Tác giả: Lm Micae Thành Nhân)

Chúa là một con người nổi tiếng lúc này, vì thế mà có một người biệt phái kia danh giá mời Chúa đến nhà ông dùng bữa với mình. Bỗng dưng có một người đàn bà tội lỗi nổi tiếng trong thành, biết được Chúa ở đây, chị đã mạnh dạn, vượt qua sự dị nghị, sợ hãi đến với Chúa.

Chị tiến sát gần Chúa, đứng phía chân Chúa, tay cầm một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm có giá trị to lớn, chị khóc nức nở. Tiếng khóc của chị lúc này là tiếng khóc của một con người mang thương tích đầy tội lỗi, bị bầm dập nát tan bởi dư luận người đương thời đối với chị, cùng với bao ánh mắt ghê tởm xa lánh chị, xem chị như cặn bã, phế thải của xã hội. Có lẽ rất nhiều lần chị đã đến với những người biệt phái, luật sỹ, trưởng tế, kỳ lão để xin một lời khuyên, một sự đỡ nâng cứu giúp cho chị thoát cuộc sống nhơ dớp này, nhưng bị từ chối, bị xua đuổi. Con đường đi đến tương lai hoàn lương của chị bị đóng lại.

Trong lúc bế tắc như vậy, chị nghe thiên hạ kể về Chúa, về tình thương, lòng thương xót của Chúa đối với người tội lỗi. Do đó, hôm nay chị biết Chúa đến dùng bữa ở nhà ông biệt phái này, chị đã can đảm, vượt qua sự đố kỵ, chị đến với Chúa. Chị khóc nức nở và nước mắt chảy ra đó ướt đẫm chân Chúa. Chị lấy tóc mà  lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm chân Chúa..

Theo thánh sử Luca, tội lỗi là một tên thống trị con người chúng ta  sau khi nguyên tổ phạm tội, nó kéo dài qua muôn thế hệ. Con người chúng ta bị nó kèm cặp, không thể thoát được, đành bất lực. Đây là tiếng khóc thể hiện sự xót xa cho thân phận thụ tạo bất toàn nô lệ tội lỗi của chúng ta.

Ông biệt phái mời Chúa hôm nay thấy sự việc này xảy ra như vậy, ông cảm nhận tình Chúa quá cao vời với con người chúng ta, nhất là với người tội lỗi, nhân cách của Chúa quá lớn đối với ông, Chúa thật tuyệt vời. Nhưng thay vì tạ ơn Chúa cùng với chị tội lỗi này khi Chúa tha tội cho chị để ông học ở Chúa lòng nhân từ, mà cho mọi người được nhờ, ông lại co cụm người ông lại, trở về thế thủ, không chịu mở lòng ông ra, ông lại lên tiếng trách móc Chúa là Chúa không biết việc Chúa làm đó là một điều không được phép làm, không ai chấp nhận.

Trước thái độ như thế của ông biệt phái, Chúa lấy ví dụ về hai người cùng  mắc nợ một ông chủ, họ van xin và ông chủ tha nợ cho họ. Người mắc nợ nhiều sẽ yêu nhiều hơn. Ý Chúa là chị quá nhiếu tội lỗi, Chúa đã tha cho chị, chị yêu Chúa nhiều hơn. Còn những người biệt phái, luật sỹ không nhận mình có tội, nên họ không được Chúa tha, vì họ không có lòng mến Chúa.

Chúng ta học được bài học hôm nay là chúng ta cần phải yêu Chúa nhiều thì chúng ta sẽ cố gắng xa tránh tội lỗi, nếu có lỡ phạm, chúng ta ăn năn sám hối, xưng thú thì Chúa sẽ tha cho chúng ta.

Lạy Chúa, Chúa  đã thương xót và tha thứ tội lỗi của chúng con khi chúng con ăn năn sám hối trở về với Chúa, xin Chúa thương đừng đánh phạt chúng con, cho chúng con được sống để chúng con cảm tạ và cao rao Chúa cho muôn người. Amen.

Lm Micae Thành Nhân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *