Cuộc đời này có rất nhiều những thú vui dã trá, những cuốn hút của cơm áo gạo tiền, bon chen, tranh dành bổng lộc, quyền cao chức trọng, chỗ đứng trong xã hội….Tất cả những điều sẽ lôi kéo chúng ta trong vòng xoay lẫn quẫn của nó để rồi làm chúng ta quên đời này là chóng qua, là tạm thời, là trạm dừng chân, là quán trọ, là hư vô, nhất là quên Chúa là Đấng mà chúng ta tôn thờ, cùng đích của đời người, và sau đó là chúng ta sống lơ là, dửng dưng, ỷ y, không còn chuẩn bị tân hồn để đón Chúa đến thăm chúng ta nữa.
Trong thực tế của cuộc sống, có rất nhiều người trong chúng ta đã rơi vào trường hợp này rồi, ngày xưa cũng giống như vậy. Vì thế mà qua mọi thời đại, Chúa luôn luôn lên tiếng nhắc nhở tất cả con người chúng ta, không phân biệt một ai cả, là hãy sống tỉnh thức, làm việc và cầu nguyện trong khi chờ Chúa đến: “ Các con hãy thắt lưng và cầm đèn cháy sáng trong tay, và hãy làm như người đợi chủ đi ăn cưới về “ ( Lc 12, 35 ).
-Hành động “ Thắt lưng “ là một việc làm để lo cho bản thân, lo cho cuộc sống, đây cũng là một việc làm như là kiêng khem, giữ mình bằng kỷ luật, nề nếp, sống không buông thả mà là có nguyên tắc, có quy định trong cuộc sống nhân thế.
-Hành động “ Cầm đèn cháy sáng “ là một hành động luôn luôn tận mọi thời cơ Chúa ban mà làm các việc lành phúc đức theo lời Chúa dạy. Những việc lành phúc đức đây nó sẽ như là ánh sáng của ngọn đèn dầu chiếu soi vào thế giới bóng đêm đầy tội lỗi hầu anh chị em chúng ta thấy đường để đi đến với Chúa.
Quả thật, khi chúng ta làm như Chúa dạy trên đây, chúng ta sẽ được Chúa cho chúng ta là những người tỉnh thức trong lúc chờ Chúa đến, chắc chắn Chúa sẽ cho chúng ta vào nước Chúa khi Chúa đến thăm viếng chúng ta: “ …để khi chủ về gõ cửa thì mở ngay cho chủ. Phúc cho những đầy tớ nào khi chủ về còn thấy tỉnh thức. Thầy bảo thật các con, chủ sẽ hắt lưng, xếp chúng vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ chúng. Nếu canh hai hoặc canh ba chủ trở về và gặp thấy như vậy, thì phúc cho các đầy tớ ấy “ ( Lc 12, 36 – 38 ). Đây là phần thưởng Chúa ban cho chúng ta và chúng ta cảm thấy rất là hạnh phúc vì được Chúa yêu thương, không bỏ rơi chúng ta trong cuộc sống đời này và mai sau.
Ngược lại, nếu chúng ta cứ để cho cuộc đời nổi trôi này lôi kéo chúng ta vào vòng quay của nó, chúng không biết tìm cách thoát ra, chúng ta không biết cầu xin Chúa cứu giúp mà buông xuôi, bỏ mặc cho đời vô thường này định đoạt, chắc chắn chúng ta không trở tay kịp khi Chúa bất thình lình đến thăm viếng chúng ta. Khi đó số phận chúng ta sẽ bị trầm luân, bị đau khổ đời đời, chẳng một ai có thể cứu giúp chúng ta được cả.
Lạy Chúa, Chúa luôn mở rộng tấm lòng hải hà, nhân hậu, từ bi để cho chúng con được sống, được phụng thờ Chúa, được làm việc và luyện tập các nhân đức trong cuộc sống trần gian trong lúc chờ đợi Chúa đến thăm viếng chúng con. Vì Chúa đến với chúng con một cách bất ngờ, chúng con không biết thời gian Chúa đến lúc nào, sáng, trưa, chiều, tối hay lúc đêm khuya, vì khi nào Chúa thấy thuận tiện là sẽ Chúa đến, Chúa không có báo trước chúng con. Giờ phút này và mãi về sau, chúng con xin Chúa thương cho chúng con biết tỉnh thức sẵn sàng. Amen.