Ngày Chúa đến trần gian để phán xét kẻ sống và kẻ chết cũng sẽ giống như hai sự kiện ngày xưa xảy ra trong lịch sử dân Chúa, đó là ngày lụt đại hồng thủy, và ngày thành Sôđôma bị thiêu rụi bởi lửa diêm sinh từ trời xuống. Sở dĩ hai sự kiện đau thương này xảy ra là do tội lỗi của con người chúng ta. Chúa không chịu được vì những kinh tởm, bẩn thỉu tội lỗi của con người chúng ta gây ra, và con người chúng ta phải lãnh lấy hậu quả tàn khốc khủng khiếp là như vậy.
Qua hai bài học lịch sử đó, Chúa muốn chúng ta biết rằng ngày Chúa đến là khi nào, đến lúc nào là quyền của Chúa. Có một điều rất quan trọng là chúng ta đừng sống buông thả mà chung số phận như những người xưa. Nghĩa là trong cuộc sống đời này mà chúng ta chẳng chịu nghe và thực hành lời Chúa dạy. Chúng ta cứ sống theo những đam mê xác thịt, tìm kiếm danh lợi thú, nuông chiều thể lý quá đáng, cứ ăn uống nhậu nhẹt, bài bạc, hút chích, cưới vợ gả chồng, mua bán, trồng tỉa, xây cất, mãi mê thế sự mà quên mất Chúa, quên mất cuộc sống đời sau. Vì thế mà chúng ta phải nhận hậu quả thích đáng cho lối sống kiểu vật chất, vô tín ngưỡng của chúng ta.
Chúa đến một cách bất ngờ, Chúa muốn chúng ta sống phải biết hướng đến tương lai, hướng đến ngày mai sau này của chúng ta. Nhưng chúng ta không được dửng dưng với giây phút hiện tại. Chúng ta phải sống giây phút hiện tại này thật trọn vẹn ý nghĩa, phải làm theo ý Chúa. Đừng bị lôi cuốn bởi những tiên tri giả hiệu, đừng chạy theo những học thuyết sai lầm, độc hại, làm hư hoại, đôi khi nó giết chết đời sống đức tin của chúng ta. Chúng ta đang sống ở môi trường nào thì chúng ta hãy sống ở môi trường đó cho thật tốt, cho xứng danh là Kitô hữu của Chúa, chớ có nghe các tin đồn nhảm nhí mà chạy đầu này, quẹo qua nơi kia để tìm kiếm Chúa. Nhất là đừng bao giờ bám vào vật chất, tiết nuối vật chất hư vô trần gian này. Chắc chắn tất cả những điều Chúa nói trên sẽ xảy ra trong cuộc sống chúng ta, chúng ta không tránh khỏi được đâu: “ Xác ở đâu, diều hâu tựu lại đó “ ( Lc 17, 37 ).
Chúng ta cứ sống theo thánh ý Chúa và chu toàn các công việc Chúa trao phó trong khi chờ Chúa đến. Còn việc Chúa cất ai về với Chúa trước, Chúa để lại ai sẽ sống thêm thời gian nữa rồi mới về với Chúa sau là do Chúa quyết định, chúng ta đừng vì việc Chúa làm như vậy mà chúng ta nao núng, hoảng loạn, sợ hãi mất đức tin. Hãy cứ làm theo ý Chúa, còn tất cả những việc khác của cuộc sống, những việc liên quan đến tương lai vận mệnh của chúng ta, chúng ta cứ trao vào tay Chúa, tùy Chúa lo liệu định đoạt và chúng ta cứ thế mà theo Chúa, dù bất cứ hoàn cảnh nào của cuộc sống đời này.
Lạy Chúa, cuộc đời của chúng con như hoa kia sáng nở chiều tàn. Xin Chúa cho chúng con ý thức cuộc đời chúng con mong manh, hư vô, tro bụi để chúng con đừng bám víu trần gian mà chỉ tựa nương vào Chúa để Chúa cứu chúng con trong ngày Chúa đến. Amen.
Lm Micae Thành Nhân