Ngày 17 tháng 12  GIA PHẢ CỦA CHÚA GIÊSU KITÔ, CON VUA ĐAVID (Mt 1, 1 – 17) (Tác giả: Lm Micae Thành Nhân)

Là một con người chúng ta sống trên trần gian này, chúng ta phải có đất nước, dân tộc, tổ tiên, cha mẹ, vì ông bà cha mẹ chúng ta thường nói: “ Con người có tổ có tông, như cây có cội như sông có nguồn “ hoặc là: “ Con người có cha có mẹ, chẳng ai từ lỗ nẻ mà chui lên “. Chúng ta đang sống trên mảnh đất chữ S này, đất nước của chúng ta là Việt Nam, chúng ta thuộc dân tộc Kinh, tổ tiên của chúng ta Lạc Long Quân và bà Âu Cơ ( TT VN ), cha mẹ của chúng ta là người đã sinh ra chúng ta đang sống đây. Còn Chúa, chúng ta thấy qua sách gia phả của Chúa mà thánh sử tông đồ Matthêô tường thuật hôm nay, đất nước của Chúa là Palestin, dân tộc của Chúa là dân Israel ( Do Thái ), tổ tiên của Chúa ( Tổ phụ ) là ông Abraham, Isaac, Giacob…., cha của Chúa là thánh Cả Giuse ( Cha nuôi ), mẹ của Chúa là Đức Maria.

Như vậy, nhờ có sách gia phả của Chúa, chúng ta thấy Chúa là Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, Chúa có hai bản, một là bản tính Thiên Chúa, hai là bản tính loài người, hai bản tính đó kết hợp trong một Ngôi duy nhất là Ngôi Hai Thiên Chúa. Chúa vừa là Thiên Chúa thật và là người thật.

Về vấn đề Chúa là người thật, chúng ta quá rõ nét ở từng con người cụ thể qua các thời kỳ khác nhau của lịch sử. Người ta cứ nghĩ rằng vì tuy Chúa xuống thế làm người, nhưng Chúa là Thiên Chúa thánh thiện vô cùng, tốt là vô cùng cho nên gia phả của Chúa phải toàn là những con người tốt lành, công chính, thánh thiện thì mới đúng. Thế nhưng không như người đời nghĩ tưởng đâu, trong gia phả của Chúa, có người là công chính, có người là tội nhân, có người quyền cao chức trọng vua chúa quan quyền, có người cơ cực, bần hèn, thấp cổ bé miệng, có người giàu sang phú quý có của ăn của để, có người nghèo túng nợ nần lần ra của ăn cũng rất khó khăn, có người ngày ngày sống trên nhung lụa, có người ngày ngày một nắng hai sương bán mặt cho đất, bán lưng cho trời…. Bên cạnh những bất lợi, hạn chế như vậy, có một điều quan trọng mà chúng ta cảm nghệm được trong xã hội lúc ấy là trọng nam khinh nữ mà sách gia phả có ghi tên người nữ ( Bà Raad, bà Rút…. ). Vậy là đối với Chúa, chúng ta là con cái của Chúa, được Chúa yêu thương, sống gia đình của Chúa nên chúng ta bình đẳng với nhau, còn việc trọng nam khinh nữ là tại con người chúng ta tạo nên để rồi Chúa phải nương theo cái chưa đúng của chúng ta và Chúa chỉnh sửa từ từ để chúng ta tốt hơn.

Như vậy, với sách gia phả của Chúa, chúng ta thấy khi xuống thế làm người, Chúa đi vào lịch sử con người chúng ta, Chúa đã chấp nhận sự giới hạn, bất toàn, cả tội lỗi con người chúng ta phạm để Chúa cưu mang và cứu chúng ta. Chúng ta thấy Chúa thương con người chúng ta vô cùng vô tận và sự hy sinh của Chúa quá lớn lao, lớn hơn đại dương, lớn hơn các tầng mây trời, lớn hơn những ngọn núi cao chót vót đến tận trời xanh. Con người chúng ta biết lấy gì đền đáp lại cho cân xứng. Chúng ta chỉ biết dâng lời tạ ơn Chúa.

Lạy Chúa, trong những ngày này, Giáo Hội cho chúng con biết Chúa sắp xuống thế làm người, xin Chúa ban ơn giúp chúng con chuẩn bị tâm hồn xứng đáng, bằng cách cố gắng làm các việc nhân đức từ thiện bác ái nhiều hơn nữa để những điều đó là những làn hơi sưởi ấm Chúa nơi hang đá ngày Chúa ra đời. Amen.

Lm Micae Thành Nhân

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *