Sáng sớm, Chúa vào đền thờ, là vì: “ “ Hừng đông chưa xuất hiện, con đã kêu xin, con hằng cậy trông ở lời Chúa. Canh khuya chưa tàn, này mắt con đã mở, để suy niệm lời hứa của Ngài “ ( Tv 118, 147 – 148 ). Lúc này, dân chúng đến với Chúa thật đông và Chúa đã thương dạy dỗ họ. Trong khi dạy dỗ, các biệt phái, luật sỹ dẫn đến cho Chúa một người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, một tội quá nặng nề mà theo luật bây giờ là phải chết ( Ga 8, 4 ). Phải chết ( Ném đá ) không những vì luật pháp qui định mà còn bị người khác thấy hết con người lõa lồ nữa, cho nên quá xấu hố, không còn mặt mũi nào để mà sống trần trần gian này với mọi người ( Ga 8, 5 ).
Buổi sáng sớm của ngày hôm nay, không gian vũ trụ quanh đây đã tĩnh mịch, không một chút tạp âm, nhưng đây là trong đền thờ của Chúa, là nơi thờ phượng Chúa, cho nên không gian lại càng tĩnh mịch hơn. Lúc này chỉ có tiếng rì rào của gió len mình qua những ngọn cỏ xanh, cùng với âm thanh trong trẻo vút cao của những lời Chúa rao giảng Tin Mừng, lòng người thì qua một đêm ngủ an lành, tâm trạng thỏa mái của khởi đầu ngày mới cho nên chắc chắn lời Chúa giảng sẽ rất dịu êm đi vào tâm hồn của họ rất hiệu quả.
Khi Chúa giảng dạy như thế, luồng mạch giáo huấn của Chúa đang tuôn chảy đến với lòng người cách suông sẻ thì bỗng dưng Chúa phải ngưng lại. Những người biệt phái, luật sỹ hỏi Chúa: ‘ Còn Thầy, Thầy dạy sao ? Họ nói thế có ý gài bẫy Chúa để có thể tố cáo Chúa “ ( Ga 8, 6 ). Thật quá thâm độc, mưu mô, xảo quyệt của họ. Nếu Chúa nói là ném đá cho chị chết đi thì những lời rao giảng về lòng nhân từ, sự tha thứ, tình thương nhau của Chúa với con người chúng ta sẽ ra vô hiệu, Chúa mất uy tín, người đời sẽ không còn nghe theo Chúa nữa . Còn nếu Chúa nói tha cho chị, thì Chúa sẽ bị ném đá chết giống như chị vì Chúa vi phạm lề luật. Đàng nào Chúa cũng rơi vào cạm bẫy họ bày ra. Nhưng mà sau đó, họ bắt đầu rút lui từng người một, bắt đầu là những người nhiều tuổi hơn, vì họ thấy Chúa không trực tiếp trả lời câu hỏi của họ mà Chúa cúi xuống đất, viết trên đất về lòng nhân từ, về sự tha thứ của Chúa và tội lỗi của chúng ta ( Ga 8, 8 ). Họ nhìn thấy như thế, họ xấu hổ về tội lỗi của họ trước lòng nhân từ quá lớn của Chúa mà Chúa bỏ qua cho mà bây giờ họ chẳng biết ơn Chúa sống cho tốt mà lại đi kết án tử cho anh chị em của mình: “ Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi “ ( Ga 8, 7 ).
Sau khi mọi người đã rút lui, chỉ còn mình Chúa và chị nữ ngoại tình, Chúa nói: “ Hỡi thiếu phụ, những người tố cáo chị đi đâu cả rồi ? Không ai kết tội ư ? Chị đáp: Thưa Thầy, không có ai. Chúa bảo chị: Ta cũng thế, Ta không kết tội chị. Vậy chị hãy đi và từ nay đừng phạm tội nữa “ ( Ga 8, 10 – 11 ). Qua đó chúng ta thấy, chị không còn cơ hội để sống trên trần gian sau khi phạm tội, chị mất hết hy vọng và phó mặc cho dòng đời, nhưng Chúa đã tha thứ và cứu sống chị. Chị biết ơn Chúa vô cùng và chắc chắn chị sẽ làm theo lời Chúa dạy,
Lạy Chúa, đối với Chúa, không ai trong chúng con là phải chết, phải hư mất vĩnh viễn không thể cứu chữa được ( Chỉ trừ tội xúc phạm Chúa Thánh Thần ). Chúa thương chúng con, Chúa tha thứ khi chúng con ăn năn sám hối và Chúa ban cho chúng con được sống với Chúa. Xin Chúa đừng bỏ rơi chúng con, đừng quên chúng con trong chương trình cứu độ thế giới chúng con sống đây. Amen.
Lm Micae Thành Nhân