Từ xưa tới nay, chẳng một ai đã chết rồi mà sống lại, thế nên làm sao mà con người chúng ta tin được chuyện này khi mà nó chẳng xảy ra trong cuộc sống. Đó quả là một chuyện quá viễn vong, hão huyền, nhiều lúc chúng ta mò kim đáy biển đã không thể được rồi nhưng xem ra nó cũng còn có thể, còn việc người chết sống lại không thể có, không thể hy vọng. Suốt hai ngàn năm qua, Giáo Hội rao giảng về việc Chúa chịu chết và sống lại để cứu con người chúng ta khỏi chết đời đời. Mà cái chết của Chúa là cái chết không bình thường như bao cái chết của con người, nhưng là cái chết bị treo trên thập giá, bị đâm thủng trái tim, thì làm gì sống lại được nỗi, do vậy con người chúng ta cũng không dễ gì đón nhận nếu không có ơn Chúa giúp. Thực sự con người chúng ta có được đức tin như thế này, chúng ta phải muôn ngàn đời tạ ơn Chúa.
Các tông đồ ngày xưa theo Chúa và được nghe Chúa ba lần nói trước về cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa, ngay cả Chúa cũng cho thấy vinh quang của Chúa trên núi Tabo khi chấp nhận cuộc khổ nạn đó, ấy thế mà khi đối diện với thực tế cuộc sống thì mọi chuyện lại khác. Các ngài bỏ Chúa chạy trốn, không một ai dám theo Chúa cho đến cùng ngoại trừ thánh Gioan. Sau khi sống lại, Chúa hiện ra với hai môn đệ trên đường đi Emmaus. Các ngài thấy Chúa rồi và đang đứng với các môn đệ khác kể lại cho họ nghe thì Chúa lại hiện đến đứng giữa họ. Chúa phán bình an cho các con ! Này Thầy đây, đừng sợ. Nhưng mọi người bối rối vì tưởng mình thấy ma ( Lc 24, 36 – 37 ).
Trước sự sợ hãi, bối rối của các tông đồ, Chúa bắt đầu trấn an các ngài, Chúa đi từ điểm căn bản của cuộc sống, đó là kiểm chứng bằng giác quan. Có sờ, có đụng, có thấy tận mắt thì mới tin: “. Chúa nói: Sao các con bối rối và lòng các con lo nghĩ như vậy ? Hãy xem tay chân Thầy: Chính Thầy đây ! Hãy sờ mà xem: Ma đâu có xương thịt như các con thấy Thầy có đây. Nói xong, Người đưa tay chân cho họ xem. Thấy họ còn chưa tin, và vì vui mừng mà bỡ ngỡ “ ( Lc 24, 38 – 41 ). Chúa lại đi bước tiếp: “ Chúa hỏi: Ở đây các con có gì ăn không ? Họ dâng cho Người một mẩu cá nướng và một tảng mật ong. Người ăn trước mặt các ông và đưa phần còn lại cho họ “ ( Lc 24, 42 – 43 ). Có lẽ đến đây, tâm hồn các tông đồ bình tĩnh lại, còn tin Chúa sống lại thì chưa chắc chắn lắm, Chúa lại tiếp tục nữa là Chúa lấy lời Chúa trong Kinh Thánh nói về Chúa, nói về cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa, vì đó là nền tảng của đức tin mỗi khi các tông đồ cũng như chúng ta ngày hôm nay hay gặp khủng hoảng, và rồi cuối cùng, chắc chắn các tông đã tin Chúa sống lại thật, không còn sợ hãi nữa và sẵn sàng khi khắp nơi làm chứng cho sự chết và phục sinh của Chúa: “ Ðoạn Người phán: Ðúng như lời Thầy đã nói với các con khi Thầy còn ở với các con, là: cần phải ứng nghiệm hết mọi lời đã ghi chép về Thầy trong luật Môsê, trong sách tiên tri và thánh vịnh. Rồi Người mở trí cho các ông am hiểu Kinh Thánh. Người lại nói: Có lời chép rằng: Ðấng Kitô sẽ phải chịu thương khó và ngày thứ ba Người sẽ từ cõi chết sống lại. Rồi phải nhân danh Người rao giảng sự thống hối và sự ăn năn để lãnh ơn tha tội cho muôn dân, bắt đầu từ thành Giêrusalem. Còn các con, các con sẽ làm chứng nhân về những điều ấy ( Lc 24, 44 – 48 ).
Lạy Chúa phục sinh, Chúa rất kiên trì để giúp các tông đồ tin vào việc Chúa đã sống lại, chúng con ngày hôm nay, chúng con gặp bao sóng gió của cuộc đời, đức tin của chúng con dường như bị cuốn hút, mất tăm hơi giữa cuộc sống phàm tục tục chỉ có vật chất này, chúng con xin Chúa luôn ở với chúng con, giúp chúng con giữ vững đức tin bằng cách siêng năng suy gẫm lời Chúa mỗi ngày, bám vào lời Chúa để chúng con đứng vững và vượt qua thử thách sóng gió này. Amen.
Lm Micae Thành Nhân