Chúa là Chân, Thiện, Mỹ.
Chúa là Chân lý, là Lẽ sống, là Tình yêu, là sự Thánh thiện vô cùng, là vẻ Đẹp tuyệt trần.
Vẻ Đẹp của Chúa làm say đắm, ngất ngây triều thần thánh thiên quốc và muôn loài, muôn vật ở dưới bầu trời này. Chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Chúa, không bao giờ buồn chán, không bao giờ vơi cạn.
Khi Chúa nhập thể làm người, vẻ đẹp của Chúa lại ẩn dấu trong thân phận con người của Chúa mà không ai trong chúng ta có thể khám phá ra được. Bởi lẽ Chúa sống quá khiêm nhường, Chúa không muốn cho ai biết vẻ đẹp ấy. Còn chúng ta, thường thì là “ Xấu che, tốt khoe “, Chúa khác với chúng ta mọi sự.
Hôm nay, trước khi Chúa đi vào cuộc khổ nạn, một cuộc khổ nạn quá đớn đau, quá tủi nhục, quá xấu hổ, quá tàn nhẫn, quá khủng khiếp….., Chúa đã dẫn ba thánh tông đồ là thánh Phêrô, thánh Giacôbê và thánh Gioan lên núi Tabo và Chúa đã biến hình trước mặt các ngài. Chúa cho các ngài thấy một phần nào vinh hiển rạng ngời sáng láng của Chúa: “ Và đang khi cầu nguyện, diện mạo người biến đổi khác thường, và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng “ (Lc 9, 29).
Các ngài ngây ngất chiêm ngưỡng đến nỗi quên mất những gì đang xảy ra trong đời thường. Thiên đàng là đây rồi, quá sung sướng, quá hạnh phúc. Các ngài thấy vinh quang của Chúa và hai vị đang đứng với Chúa là ông Môsê và ông Êlia. Hai vị này hiện ra uy nghi, nói về sự chết của Chúa sẽ thực hiện tại Giêrusalem.
Các ngài mong muốn thời gian dừng lại, không gian ngừng trôi để rồi được ở mãi trong khung cảnh thiên đàng ấy, cho nên thánh Phêrô mới thưa với Chúa: “ Chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba cái liều, một cho Thầy, một cho Môsê, một cho Êlia “ (Lc 9, 33). Khi nói thế, Phêrô không rõ mình nói gì.
Nhưng mà rồi phải trở về với thực tại, với sứ mạng Chúa Cha đã trao phó cho Chúa và Chúa cần phải chu toàn trọn vẹn sứ mạng này. Đó là Chúa sẽ phải đi lên Giêrusalem, Chúa sẽ chịu chết trên thập giá để cứu chúng ta khỏi chết đời đời. Điều này đẹp lòng Chúa Cha, cho nên Chúa Cha tuyên phán: “ Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời Người “ (Lc 9, 35).
Để được vinh hiển sáng láng như Chúa thì giờ phút này chúng ta cần phải nghe lời Người ( Chúa ), chúng ta phải tin tưởng tuyệt đối vào Chúa. Phía trước của sự tin tưởng ấy là một tương lai mịt mù, là bóng tối của những thử thách bao phủ cuộc đời chúng ta, nhưng chúng ta đừng nản lòng mà phải kiên trì trong Chúa. Chúng ta cũng giống như tổ phụ Abraham ngày xưa trong bài đọc một được trích từ sách Sáng Thế, ông Abraham nói: “ Lạy Chúa là Thiên Chúa, làm sao tôi có thể biết tôi sẽ được xứ đó làm gia nghiệp “, còn chúng ta ngày nay, chúng ta sẽ nói: “ Lạy Chúa là Thiên Chúa, làm sao chúng con có thể biết được chúng con có Chúa làm gia nghiệp cuộc đời chúng con “. Chúa hứa với ông Abraham là ông sẽ được một xứ sở rộng lớn, tốt tươi, màu mỡ làm gia nghiệp khi ông bỏ thành Ur, xứ Canđê để ra đi theo tiếng gọi của Chúa. Và để bảo đảm cho lời hứa, Chúa dạy ông chuẩn bị lễ vật: “ Ngươi hãy bắt một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi…” để Chúa thiết lập giao ước với ông. Thế mà vẫn có thử thách xảy đến, Chúa ở đâu mà để cho những mãnh thú xà xuống trên những con vật bị giết làm cho ông phải vất vã đuổi nó đi, và còn nữa là cơn sợ hãi khủng khiếp ập đến ông, bóng tối mịt mù phủ xuống…Chúa ở đâu mà chúng ta phải chịu những thử thách đớn đau như thế này, đang khi đó Chúa hứa Chúa là gia nghiệp cuộc đời chúng ta.
Nghe lời Người là chúng ta phải đi con đường thập giá, vác thập giá đời mình theo Chúa, đóng đinh tính xác thịt vào thập giá với Chúa thì mới được sống lại vinh quang: “ Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình vác thập giá hàng ngày mà theo Ta “ (Lc 9, 23).
Đi con đường thập giá là con đường hẹp, con đường của sự hy sinh, hãm mình, từ bỏ tính hư tật xấu, đam mê xác thịt, cởi bỏ con người cũ tội lỗi, mặc lấy con người mới hoàn hảo, luyện tập các nhân đức, dấn thân bước theo Chúa mỗi ngày và bằng lòng chấp nhận bao gian nan, vất vã, thử thách, khổ cực, đớn đau, bệnh tật, thất bại… trên đôi vai của chúng ta trong tinh thần vui tươi, phấn khởi.
Vác thập giá theo Chúa thì đừng ưa chuộng những cái trên cõi đời này. Những cái trên cõi đời này là đặt vinh quang chúng ta trong những điều ô nhục, coi cái bụng chúng ta là chúa tể, sống nuông chiều xác thịt, thù nghịch với thập giá của Chúa ( Bđ II ).
Nếu chúng ta làm theo ý Chúa là chúng ta đi con đường thập giá của Chúa, chúng ta cũng giống ông Abraham là ngang qua những thử thách, đau thương, Chúa đã thiết lập giao ước với ông: “ Ta ban xứ sở này cho miêu duệ ngươi, từ sông Aicập cho đến sông Euphrát”, chúng ta cũng thế, Chúa sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống như thân xác hiển vinh của Chúa.
Lạy Chúa, Chúa biến hình sáng láng trong lúc Chúa cầu nguyện, khi chúng con cầu nguyện với Chúa, lãnh ý của Chúa, vâng lời Chúa vác thập giá theo Chúa, chúng con sẽ trở nên xinh đẹp trước mặt Chúa. Chúng con muốn đi trọn con đường thập giá với Chúa, chúng con cần phải gắn bó với Chúa mỗi ngày sống, xin ơn Chúa mỗi bằng lời cầu nguyện để rồi từ đó chúng con mới chia sẻ hạnh phúc, mới sống lại hiển vinh với Chúa sau này, chúng con mới được Chúa làm gia nghiệp. Xin Chúa thêm sức mạnh, niềm tin, hy vọng trên đường thập giá theo Chúa của chúng con.
Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con phải vâng nghe Con yêu dấu của Chúa; xin lấy lời hằng sống nuôi dưỡng đức tin của chúng con, nhờ vậy, cặp mắt tâm hồn chúng con sẽ trong sáng để nhìn thấy vinh quang Chúa tỏ hiện trong cuộc đời chúng con. Amen.
Lm Micae Thành Nhân