• Bài đọc “hóa bánh ra nhiều” hôm nay là phần đầu của chương 6. Phần còn lại của chương 6 còn có hai tường thuật: “Đức Giêsu đi trên mặt nước” và “Đức Giêsu là Bánh Hằng Sống.” Cả chương này quy về đề tài “Đức Giêsu là Bánh Hằng Sống.”
• Đức Giêsu đến để thay thế lối sống cũ của Cựu Ước. Chúng ta thấy bài này có nhiều điểm tương đồng với câu chuyện Xuất Hành: Đức Giêsu vượt qua bên kia hồ Galilêa (c. 1) ám chỉ Môsê (Maisen) vượt qua Biển Đỏ; Đức Giêsu lên núi (c. 3) ám chỉ núi Sinai; lễ Vượt qua (c. 3) ám chỉ lễ Vượt qua của Đức Giêsu; và bánh (mì) ám chỉ manna.
• Bánh (mì) là món ăn chính của người Do thái, cũng giống như cơm của người Việt. Cựu Ước đề cập đến bánh không men, bánh tiến, và manna (tức bánh bởi trời). Bánh là biểu tượng của sự sống. Thế nhưng trong Tân Ước, Đức Giêsu nói: “Con người sống không nguyên bởi bánh,” và “Ta là bánh hằng sống.”
• Người Do thái tin rằng đồ ăn là tặng phẩm của Thiên Chúa; vì thế, họ thường tạ ơn Thiên Chúa trước những khi ăn, như Đức Giêsu đã làm (c.11). Cũng vì thế, Đức Giêsu truyền nhặt những miếng bánh ăn thừa.
• Việc hóa bánh và cá ra nhiều cho chúng ta thấy Đức Giêsu quan tâm đến sự sống thể xác của mọi người. Thế nhưng quan tâm chính của Ngài là giúp mọi người, qua các phép lạ, có một lòng tin xâu xa hơn.
• Hai câu 14 và 15 là lời giải thích và kết luận của Gioan; tác giả cho thấy dân chúng hiểu lầm Đức Giêsu là vị vua, kiêm ngôn sứ, đến để giải phóng dân tộc. Thế nhưng sứ mệnh của Đức Giêsu không phải thế! Ngài đến để cho chúng ta thấy sự thật; Ngài là đấng Mêsia (Cứu thế) phải chịu đau khổ và chịu chết.