THỨ HAI TUẦN XXIII TN 24 (Lc 6, 6 – 11) CHÚA CHỮA BỆNH TRONG NGÀY SA BÁT (Tác giả: Lm Micae Thành Nhân)

Thái độ của những người biệt phái, luật sỹ không trả lời khi Chúa hỏi họ là ngày sa bát được phép làm sự lành hay sự dữ, cứu sống hay là giết chết, đã cho chúng ta thấy họ là những con người mưu mô, lỳ lượm, chai cứng trong con đường tội lỗi, khó để cho Chúa dạy dỗ vô cùng. Sở dĩ họ không trả lời Chúa vì họ quá quỷ quyệt trong lối suy nghĩ, tránh không dám đối diện với thực tế, sợ bị mất uy tín với dân chúng, sợ bị Chúa khiển trách. Có nghĩa là nếu họ trả lời ngày sa bát được làm sự lành, được cứu sống thì Chúa sẽ hỏi tại sao các ông không cho Chúa làm phép lạ để cứu những người đau khổ, bệnh tật. Còn nếu họ trả lời không được làm điều lành và cứu sống thì đức mến Chúa yêu người của họ ở đâu trong cuộc sống của họ ? Đương nhiên ngày sa bát và kể những ngày khác trong cuộc đời này, con người chúng ta không được làm sự dữ và giết chết, vì đó là tội lỗi, cần phải xa tránh.

Những người biệt phái, luật sỹ có tâm địa gian manh, lòng dạ một  hai, họ vẫn hiểu, vẫn biết câu hỏi của Chúa, vẫn trả lời được, nhưng họ sợ khi trả lời ra thì họ sẽ mất uy tín với dân chúng, và bị chúa bẻ lại, cho nên họ làm thinh. Biết mà không dám trả lời, cho nên đó là nỗi ấm ức, hằn học, đau đớn của họ. Nếu họ lột bỏ cái mặt nạ giả hình này xuống, trả lời theo suy nghĩ của họ để cho Chúa biết thì Chúa sẽ giúp họ, hướng dẫn họ, dạy dỗ họ, và rồi họ sẽ nhận ra sự sai trái của mình mà sửa đổi lại cuộc sống cho tốt hơn thì có lẽ họ sẽ được Chúa thương họ. Nhưng họ không làm như vậy, họ tức giận và bàn định với nhau xem có thể làm gì được Chúa ( Lc 6, 11 ).

Chắc chắn là họ không làm gì được Chúa, không cản trở được sứ mạng rao giảng Tin Mừng và làm phép lạ của Chúa. Họ đã chối bỏ tình thương của Chúa thì bây giờ người khác sẽ thay thế cho họ để được hưởng tình thương của Chúa. Cụ thể là anh bị bệnh tay hữu khô bại hôm nay, Chúa đã chữa lành cho anh: “ Chúa  bảo anh hãy giơ tay anh ra. Người ấy giơ ra và tay người ấy được lành “ ( Lc 6, 10 ). Những người có niềm tin, cậy trông, phó thác vào Chúa, những người khiêm nhường, những người được Chúa yêu thương, sao mà Chúa ban ơn cho họ cách mau lẹ, dễ dàng, không đòi hỏi một điều gì cả, và những người đó nhận được ơn Chúa ban mà không tốn kém sự gì cả. Quả là Chúa ban ơn một cách nhưng không, chúng ta phải luôn luôn tạ ơn Chúa trong cuộc đời của chúng ta.

Qua phép lạ Chúa làm để cứu người tay hữu bị khô bại, Chúa mong muốn chúng con đừng có giống những người biệt phái, luật sỹ năm xưa, là dòm ngó, dò xét, dõi theo người anh chị em chúng ta với một thái độ câu mâu, tính toán, hơn thua. Chúa muốn chúng ta sống yêu thương nhau, giúp đỡ lẫn nhau “ Chi ngã, em nâng “, cùng vui với người vui, cùng khóc với người khóc, nhất là giúp nhau nên thánh.

Lạy Chúa của chúng con, Chúa không thích chúng con phải bị khổ trong tinh thần và thể xác, Chúa cũng không muốn chúng con làm khổ nhau trong cuộc đời này, bởi Chúa là Đấng từ bi, nhân ái, giàu có về ân sủng, vì thế mà Chúa ban phát muôn ơn cho chúng con với một lòng hảo tâm từ ái vô cùng. Xin Chúa ban ơn giúp chúng con lúc nào chúng chạy đến với Chúa, nương tựa vào Chúa. Xin Chúa thương xót và đừng bỏ rơi chúng con. Amen.

Lm Micae Thành Nhân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *