Chúa đến trần gian, Chúa sống với chúng ta, các lời rao giảng Tin Mừng cũng như các việc làm phép lạ chữa lành bệnh hoạn tật nguyền ốm đau, cả những người bị quỷ ám được lành mạnh, để rồi qua đó, con người chúng ta chỉ biết Chúa là một con người nổi tiếng về từ tâm, nhân ái, cho nên khi Chúa hỏi các tông đồ về đân chúng cho Chúa là ai. Sở dĩ Chúa hỏi các tông đồ như vậy là vì các ngài sống gần gũi với dân chúng, với bà con thân thuộc, họ hàng, bạn bè thân quen và tất cả mọi người khi các ngài tiếp xúc, nói chuyện trong cuộc sống hàng ngày, để rồi khi các ngài nghe họ nói về Chúa, dư luận về Chúa và các ngài trả lời cho Chúa biết những suy nghĩ của họ về Chúa là một người như thế nào: “ Dọc đường, Người hỏi các ông rằng: Người ta bảo Thầy là ai ? Các ông đáp lại rằng: Thưa là Gioan Tẩy Giả. Một số bảo là Êlia, một số khác lại cho là một trong các vị tiên tri “ ( Mc 8, 27 – 28 ). Chúa hỏi như vậy không phải là để Chúa thăm dò dư luận và rồi chỉnh đốn lối sống của Chúa cho phù hợp với những đồn đãi về Chúa. Chẳng hạn nếu như người ta bảo Chúa nóng tính thì Chúa phải hiền lành lại, hoặc là người ta nói Chúa hay ăn nhậu với người tội lỗi, quân thu thuế thì Chúa sẽ xa lánh người tội lỗi, quân thu thuế đi và không được làm như vậy nữa….Không phải như thế đâu, vì Chúa là Đấng thánh vô cùng rồi, nơi Chúa không hề có tội lỗi gì cả. Như vậy, chẳng qua Chúa muốn các tông đồ hãy sống chan hòa, thân cận với tất cả mọi người, vì tất cả là anh chị em với nhau trong gia đình của Chúa để rồi hãy lắng nghe tâm tư của họ về Chúa, để cảm thông, chia sẻ, rao giảng Lời Chúa trong môi trường mình sống. Ngày hôm nay là người trần gian suy nghĩ gì về Chúa, về Giáo Hội của Chúa, về các chủ chăn trong Giáo Hội…. Và rồi khi họ suy nghĩ còn chưa sâu, còn nông cạn về Chúa, về Giáo Hội thì chúng ta là con cái Chúa, phải biết giúp đỡ anh chị em mình hiểu sâu sắc về Chúa, về Giáo Hội hơn để rồi họ sống tốt hơn, vì vô tri thì bất ngộ.
Nhưng muốn giúp anh chị em chúng ta hiểu về Chúa cách sâu sắc thì trước tiên, chúng ta phải biết Chúa là ai, chúng ta sống với Chúa trước đã, rồi chúng ta mới có kinh nghiệm về Chúa, mới có thề thông truyền cho anh chị em của chúng ta được. Giả sử chúng ta thường xuyên đi lễ, đọc kinh cầu nguyện thì chúng ta mới giúp anh chị em chúng ta cố gắng sắp xếp công việc để đi lễ, để kinh nguyện trong gia đình, hoặc là chúng ta thường hy sinh giúp người khốn khó thì chúng ta mời kêu mời anh chị em chúng ta cũng hãy làm như vậy…do đó, Chúa mới nói: “ Còn các con, các con bảo Thẩy là ai ? Phêrô lên tiếng đáp: Thầy là Đấng Kitô “ ( Mc 8, 29 ). Chúa mà chúng ta học biết, sống và bước theo là Chúa chịu đóng đinh, chịu chết, là Chúa chịu đau khổ và sống lại, chứ không phải chúng ta theo Chúa là một vị Thiên Chúa sung sướng, giàu sang, phú quý, ăn trên ngồi trốc, lúc nào cũng ngồi chỗ nhất trong hội đường, đám tiệc, lúc nào cũng thích phải được xưng hô là thầy, là người chỉ đạo trước mặt mọi người: “ Con Ngưởi phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại “ ( Mc 8, 31 ). Thánh Phêrô vừa tuyên xưng Chúa xong và khi Chúa nói đến tương lai cuộc đời của Chúa thì ngài lại can ngăn Chúa: “ Phêrô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người “ ( Mc 8, 32 ). Thánh Phêrô chưa hiểu về Chúa, vì trong suy nghĩ của ngài lúc này, Chúa mà các ngài bước theo phải là Thiên Chúa uy quyền giàu sang, sung sướng, ban tước quyền cho các ngài chứ không phải là một Thiên Chúa khổ đau, bất hạnh, cho nên Chúa nói: “ Satan, hãy lui đi, vì anh không biết việc Thiên Chúa, mà chỉ biết việc loài người “ ( Mc 8, 33 ).
Lạy Chúa, chúng con đi theo Chúa, chúng con hãy bằng lòng vác thập giá theo Chúa mỗi ngày. Xin Chúa đừng để chúng con phàn nàn trách mách Chúa, vì như vậy, Chúa sẽ trách chúng con như trách thánh Phêrô ngày xưa là “ Satan “, nếu chúng con bị như vậy là chúng con phải từ bỏ ý riêng mình ngay để mà hoàn toàn làm theo ý Chúa. Amen.
Micae Thành Nhân