Chúng ta thấy xã hội nào cũng vậy, giết người, đó là một trọng tội, cho nên hễ ai phạm tội giết người thì người ấy phải lãnh lấy hậu quả của nó tùy theo cách thức phạm tội, mức độ phạm tội, và cách xử án theo luật pháp của xã hội đấy.
Có những người phạm tội giết người do bộc phát sự nóng giận không kèm chế được, trường hợp này xảy ra ít thôi. Phần lớn giết người, nó là một quá trình tích tụ mưu mô hận thù trong con người chúng ta theo ngày tháng. Đây là sự dung dưỡng, nuôi nấng sự dữ của chúng ta. Nếu chúng ta không biết sống quãng đại, tha thứ mà cứ để nó ầm ĩ, day dưa trong con người chúng ta, nó sẽ làm băng hoại con người chúng ta và sẽ dẫn chúng ta đến hành động là giết chết người khác. Chúng ta không có quyền giết chết anh chị em của mình, chỉ có Chúa mới có quyền sinh sống trên cuộc đời của chúng ta mà thôi.
Mọi tội lỗi đều xuất phát trong tâm trí của con người chúng ta mà ra. Những người biệt phái, luật sỹ, trưởng tế, kỳ lão, họ sống giả hình để đánh lừa những người khác. Sự giả hình này xuất phát từ tâm trí của họ và nó khéo che đậy để con người chúng ta không biết và rồi chúng ta bảo họ là những người đạo đức, thánh thiện. Họ làm như vậy, nhưng họ không thể qua mặt Chúa. Vì thế, Chúa mới nói: “ Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: Nếu các con không công chính hơn các luật sĩ và biệt phái, thì các con chẳng được vào Nước Trời đâu “ ( Mt 5, 20 ). Như vậy, khi chúng ta phạm tội giết người thì trong tâm trí chúng ta đã có ý định này rồi: “ Các con đã nghe dạy người xưa rằng: “ Không được giết người. Ai giết người, sẽ bị luận phạt nơi toà án ”. Còn Thầy, Thầy sẽ bảo các con: Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt. Ai bảo anh em là “ngốc”, thì bị phạt trước công nghị. Ai rủa anh em là “khùng”, thì sẽ bị vạ lửa địa ngục “ ( Mt 5, 21 – 22 ). Những lúc như thế, vì chúng ta là con cái của Chúa, Chúa giúp chúng ta hãy loại trừ nó ra khỏi tâm trí, ra khỏi suy nghĩ, ra khỏi cuộc sống của chúng ta bằng cách: “ Nếu con đang dâng của lễ nơi bàn thờ mà sực nhớ người anh em đang có điều bất bình với con, thì con hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em con trước đã, rồi hãy trở lại dâng của lễ. Hãy liệu làm hoà với kẻ thù ngay lúc còn đi dọc đường với nó, kẻo kẻ thù sẽ đưa con ra trước mặt quan toà, quan toà lại trao con cho tên lính canh và con sẽ bị tống ngục. Ta bảo thật cho con biết: Con sẽ không thoát khỏi nơi ấy cho đến khi trả hết đồng xu cuối cùng ! ” ( Mt 5, 23 – 26 ), nghĩa là Chúa giúp chúng ta quãng đại, cảm thông, tha thứ cho nhau, xin lỗi nhau khi làm điều mất lòng nhau để cho cuộc sống này được tốt đẹp.
Lạy Chúa, tâm hồn chúng con được ví như những mảnh đất khô cằn không giọt nước, nên chúng con chạy đến khẩn cấu Chúa, xin Chúa thương ban ơn cho chúng con, ơn đó là yêu Chúa thương người để nguồn ơn Chúa đó như là những trận mưa tưới gội thấm nhuần tâm hồn của chúng con, cho không khô cằn nữa mà trở nên phong phú, mềm mại ngõ hấu chúng con sống tốt với nhau và tránh đi các tội ác. Amen.
Lm Micae Thành Nhân