” Họ ” là những ai mà Chúa lại nói là Chúa không cho biết những mầu nhiệm Nước Trời mà thánh Mátthêô, tác giả sách Tin Mừng đề cập đến ở đây.
” Họ ” ở đây không phải là số đông dân chúng theo Chúa, nghe Chúa rao giảng Tin Mừng, vì dân chúng là những người bé mọn của Chúa. ” Họ ” đây là những người hiền triết, khôn ngoan, giới tinh hoa lãnh đạo tôn giáo cũng như xã hội thời bây giờ. Họ không có lòng khiêm hạ mà cụ thể là những người biệt phái, luật sỹ, trưởng tế, kỳ lão, và những người khô khan, cứng cỏi, nguội lạnh không chịu nghe Lời Chúa dạy. Họ đã khép cửa tâm hồn của mình lại. Cách cửa hướng tới tương lai của họ cũng chính họ đóng kín lại. Chúa có mạc khải mầu nhiệm Nước Trời cho họ thì cũng vô ích, như nước đổ lá khoai mà thôi.
Vì cứng lòng như thế, Chúa sẽ lấy tất cả những gì mà Chúa ban cho họ, ngay cả cái họ có cũng bị lấy đi. Chúa lấy Chúa cho người khác, hoặc là Chúa bỏ họ ở đó để Chúa đến với các dân tộc khác đang khát khao mong chờ Chúa: “ Nếu Tin Mừng chúng tôi còn ẩn khuất, thì cũng chỉ ẩn khuất cho những ai hư mất, cho những ai không tin, vì thế gian này đã làm cho tâm trí họ trở nên mù quáng, khiến họ không còn thấy sáng chói Tin Mừng của vinh quang Chúa Kitô, Người là hình ảnh của Thiên Chúa “ ( 2Cr 4, 3 – 4 ).
Nhưng nếu họ thành tâm thiện chí thì khi Chúa dùng dụ ngôn mà nói với họ thì họ sẽ đón nhận, sẽ hiểu và sống tốt hơn. Nếu không thành tâm thiện chí thì cho dù Chúa có dùng dụ ngôn mà nói, họ sẽ nhìn mà không thấy, lắng tai mà không nghe và không hiểu chi hết, lòng họ ra chai đá, họ đã bịt tai, và nhắm mắt lại kẻo mắt thấy được, tai nghe được, và lòng họ hiểu mà hối cải, và Chúa lại chữa họ cho lành: “Các môn đệ đến gần hỏi Đức Giê-su rằng: “Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ? ” Người đáp: “Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không. Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu. Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ I-sai-a, rằng: Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy; vì lòng dân này đã ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành “ ( Mt 13, 10 – 15 ).
Phần các tông đồ và chúng ta ngày hôm nay được Chúa nói là có phúc vì chúng ta là những người con bé mọn của Chúa, được Chúa thương xót, Chúa cho chúng ta mắt thấy được, tai nghe được Lời Chúa mà nhiều bậc tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy và ao ước nghe mà không được thấy, được nghe. Chúng ta tạ ơn Chúa và cố gắng tận dụng hiệu quả ơn Chúa ban mà thay đổi cuộc sống theo ý Chúa: “ Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe. Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe “ ( Mt 13, 16 – 17 ).
Lạy Chúa, mỗi khi chúng con đến với Chúa, nghe Chúa dạy bảo qua Lời Chúa và qua Hội Thánh Chúa, xin Chúa đừng để lòng trí chúng con ra chai lỳ, khép kín mà hãy mở lòng trí chúng con ra, cho trí lòng chúng con mềm dẻo để đón nhận Lời Chúa, sống Lời Chúa hàng ngày nhằm làm vinh danh Chúa và đem lại ơn ích cho con người chúng con. Amen.
Lm Micae Thành Nhân