Những người Do Thái tranh luận với nhau vì Chúa nói: “ Vì Thịt Ta là của ăn, và Máu Ta thật là của uống “ ( Ga 6, 55 ). Họ tranh luận với nhau vì làm sao Chúa lấy thịt mình mà cho họ ăn được ( Ga 6, 53 ). Sở dĩ như thế là họ không có tin vào Chúa, cho nên họ không đón nhận được lời nói của Chúa. Nhưng Chúa vẫn không thay đổi, cải chính, hay rút lại lời nói ấy, vì đó là sự thật, là chân lý con người chúng ta phải tin.
Cội rễ của việc những ai ăn thịt và uống máu Chúa thì sống nhờ Chúa có nền tảng trong Lời của Chúa, vì có lần Chúa nói: “ Lương thực của Thầy là làm theo ý Đấng đã sai Thầy “ ( Ga 4, 34 ). Như vậy lời của Chúa Cha mà Chúa thực hiện luôn là lương thực để cho Chúa sống và hoạt động: “ Cũng như Cha là Đấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta “ ( Ga 6, 57 ). Bởi vậy, khi chúng ta rước Thịt và Máu Thánh Chúa, Chúa nuôi sống chúng ta, nghĩa là chúng ta sống được đời đời là nhờ Chúa. Chúng ta rước Thịt Máu Chúa chẳng những chúng ta được sống đời đời mà Chúa còn cho chúng ta sống lại trong ngày sau hết: “ Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại ngày sau hết “ ( Ga 6, 54 ). Ngày sau hết là ngày tận thế, ngày quang lâm, ngày Chúa lại đến trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết ( Kinh Tin Kính ).
Đối với những người không tin Chúa là bánh hằng sống từ trời xuống thì sẽ không có sự sống đời đời: “ Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi “ ( Ga 6, 53 ). Không tin Chúa thì không đến với Chúa, không rước Chúa thì Chúa không có ở trong những người ấy và lẽ tất nhiên không có Chúa là nguồn sống của bản thân thì sẽ chết đời đời.
Của ăn thức uống vật chất rất cần cho sự sống tự nhiên. Nếu không có nó, chúng ta sẽ đói khát và sẽ chết, không duy trì được sự sống trên trần gian. Vì thế mà chúng ta ngày nào cũng lo làm lụng, lo mưu sinh, lo miếng ăn miếng uống, một nắng hai sương, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để chúng ta mới có thức ăn của uống. Đôi khi lo làm quá mà chúng ta sinh ra bệnh tật, lại còn có lúc chúng ta vẫn đói khổ, vẫn thiếu trước hụt sau, mặc dù, chúng ta tận nhân lực hết rồi. Từ đó, chúng ta thấy rằng đời sống siêu nhiên về phần linh hồn chúng ta cũng vậy. Không có Chúa làm lương thực thiêng liêng nuôi sống linh hồn, chúng ta sẽ chết mà không đạt đến đời sống vĩnh cửu. Bởi vậy, chúng ta phải đến với Chúa, phải tin vào Chúa.
Chúa giảng dạy những điều này tại Hội đường ở Caphanaum ( Ga 6, 60 ). Caphanaum là nơi có nhiều dân ngoại, đời sống của họ cũng ít nhiều ảnh hưởng đến đời sống đạo của dân Chúa. Đó là chỉ lo làm ăn buôn bán, lo chén cơm manh áo, lo danh vọng, địa vị để rồi dễ quên đời sống phần linh hồn. Vì thế, Chúa dạy dỗ như vậy để họ suy nghĩ lại, dừng chân lại mà tin vào Chúa để Chúa cứu họ và cho họ được sống đời đời. Và rồi họ cũng phải biết sống cho tốt, theo ý Chúa để làm dương sáng cho người khác noi theo.
Lạy Chúa phục sinh, Minh và Máu Thánh Chúa mà chúng con rước lấy mỗi ngày, chúng con tin rằng Chúa sẽ cho chúng con chẳng những sống đời đời sau này, mà Chúa còn cho chúng con được nếm thử sự sống ấy ngay trong cuộc sống hiện tại. Xin Chúa cho chúng con siêng năng rước Chúa mỗi ngày, xin Chúa nên nguồn dưỡng chất nuôi sống linh hồn chúng con, đức tin của chúng con và cho đức tin của chúng con được lên lên từng ngày sống, được vững mạnh trong tình yêu của Chúa trước những thách trong cuộc sống. Amen.
Lm Micae Thành Nhân