Chúng ta khóc là do buồn phiền sầu muộn, và vì sầu buồn phiền muộn nên chúng ta khóc. Trong Tám Mối Phúc Thật, Chúa có nói: “ Thứ ba ai khóc lóc ấy là phúc thật, vì chứng sẽ được an ủi vậy “ ( Mt 5, 5 ).
Chúa tạo dựng nên chúng ta là để chúng ta được hưởng hạnh phúc chứ không phải để chúng ta khổ đau, khóc lóc, buồn sầu. Buồn sầu, khóc lóc do tội lỗi, do con người chúng ta tạo ra cho nhau. Chúng ta là con cái của Chúa, chúng ta không được làm khổ người anh chị em của chúng ta. Chúng ta phải luôn đem niềm vui cho người khác chứ không phải đem lại nỗi buồn cho họ. Cho nên, khi chúng ta ở nơi đâu trong trời đất này, chúng ta sẽ là niềm vui cho chỗ đấy. Như vậy, chúng ta phải sống theo ý Chúa thì lúc đó chúng ta sẽ là niềm vui, hạnh phúc cho người khác. Người trần gian không giống như chúng ta đâu. Họ luôn gây khổ đau, buồn sầu cho người khác, vì họ không sống theo như ý Chúa muốn. Nhất là họ sẵn sàng đạp lên người khác, vì danh lợi thú, vì những ai dám đụng đến quyền lợi của họ.
Mặc cho lòng người không ai dò thấu, mặc cho người trần gian có gây ra bao đau khổ cho chúng ta khi chúng ta sống theo thánh ý của Chúa. Chúng ta hãy đón nhận, không một chút than van, kêu ca, oán hờn trách móc, không manh động dã tâm mưu mô xảo quyệt trả thù. Nếu họ có vả má bên này, chúng ta cũng đưa má bên kia cho họ luôn. Nếu họ kiện đoạt áo ngoài, chúng ta cũng đưa luôn áo trong luôn. Ai xin thì hãy cho, đừng có đòi lại …( xLc 6, 27 – 35 ). Vì rồi mọi sự sẽ qua đi, Chúa vẫn ở với chúng ta, nâng đỡ chúng ta, ủi an chúng ta và ban cho chúng ta có niềm vui sau này. Chính các tông đồ ngày xưa cũng như thế. Khi Chúa chịu chết, các ngài phải lẫn trốn vì sợ người Do Thái bắt bớ, giết chết các ngài như Chúa. Khi Chúa về trời, các ngài vâng theo lệnh truyền của Chúa ra đi rao giảng Tin Mừng khắp nơi, các ngài bị người đời ghen ghét, bách hại, giết chết, các ngài chấp nhận với một lòng tha thứ cho người làm hại các ngài và bây giờ các ngài đang hưởng niềm vui đời đời trên thiên đàng. Niềm vui này, không ai lấy được của các ngài, vì Chúa đã ban để thưởng công lòng trung thành của các ngài với Chúa: “ Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: Thật, Thầy bảo thật các con: các con sẽ than van khóc lóc, còn thế gian sẽ vui mừng. Các con sẽ buồn sầu, nhưng nỗi buồn của các con sẽ trở thành niềm vui. Người đàn bà khi sinh con thì lo buồn, vì giờ đã đến, nhưng khi đã sinh con rồi, thì bà mừng rỡ, không còn nhớ đến cơn đau, bởi vì đã có một người sinh ra đời. Các con cũng thế, bây giờ các con buồn phiền, nhưng Thầy sẽ gặp lại các con, và lòng các con sẽ vui mừng, và niềm vui của các con không ai sẽ lấy mất được. Và trong ngày đó các con sẽ không còn hỏi Thầy điều gì nữa ” ( Ga 16, 20 – 23a ).
Phần chúng ta, một khi chúng ta sống như các tông đồ của Chúa, nghĩa là chúng ta chấp nhận những điều khổ đau, trái ý cực lòng ….được xem như là Chúa gởi đến, tuy chúng ta có buồn, nhưng chúng ta tin rằng những nỗi buồn sầu sẽ qua đi và Chúa ban niềm vui hạnh phúc cho chúng ta.
Lạy Đấng hằng sống vĩnh cửu của chúng con, xin Chúa cho chúng con và mọi người trên thế giới được hưởng niềm vui ơn cứu độ từ mầu nhiệm tử nạn và phục sinh của Chúa để chúng con vui vẻ và có nghị lực đón nhận những thánh giá Chúa gởi đến trong cuộc đời chúng con trong sự vâng phục và trung thành vác theo Chúa đến cùng. Amen.
Lm Micae Thành Nhân
THỨ BẢY 31/ 5/ 2025
ĐỨC BÀ THĂM VIẾNG BÀ ÊLISABETH ( LỄ KÍNH )
BỞI ĐÂU TÔI ĐƯỢC MẸ CHÚA TÔI ĐẾN VIẾNG THĂM TÔI ?
LỜI CHÚA: Lc 1,39-56
Sau biến cố thiên thần Gabriel được Thiên Chúa sai đến truyền tin cho Đức Mẹ biết là Đức Mẹ sẽ cưu mang Đấng Cứu Thế chuộc tội cho nhân loại, Đức Mẹ lên đường, vượt núi, băng rừng, lội nước, trải qua bao khó khăn, gian nan, vất vả, trắc trở, khắc nghiệt…. để thăm người chị họ của Mẹ là bà Isave đang mang thai thánh Gioan Tẩy giả sáu tháng (xLc 1, 26 – 38).
Chúng ta tự hỏi: Tại sao Đức Mẹ với phận là một nữ nhi lá ngọc cành vàng, liễu yếu đào tơ, thân gái dặm trường, và quan trọng nhất lúc này Đức Mẹ đã là Mẹ Thiên Chúa rồi mà Đức Mẹ lại chẳng ngại ngùng để đến thăm người chị họ của Mẹ như vậy?
– Trước hết, Đức Mẹ muốn chia sẻ niềm vui quá lớn lao này cho người chị họ của mình; bởi bao người thiếu nữ Sion trải qua nhiều thế hệ mơ ước làm mẹ Đấng Cứu Thế mà không được, và cũng có lẽ Đức Mẹ và bà thánh Isave vừa là bà con ruột thịt, vừa là đôi bạn tri âm tri kỷ. Nhưng trọng tâm của cuộc thăm viếng này là tình yêu thương của Mẹ dành cho bà chị họ của Mẹ. Mẹ thương chị họ của Mẹ như thể thương thân: “Mến Chúa yêu người” (xLc 10, 25 – 28).
– Đức Mẹ muốn đến thăm bà thánh Isave trước, vì bà đang cưu mang thánh Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Chúa mà như thiên thần Gabriel đã báo tin khi truyền tin cho Mẹ. Lúc này mọi người dương gian, ai cũng cần có Mẹ và có Chúa, ai cũng ước mơ Mẹ đem Chúa đến cho bản thân mình, nhưng Mẹ lại chọn đi thăm người chị họ của Mẹ trước, chẳng phải là Mẹ thiên vị, cũng chẳng phải là Mẹ tò mò xem lời thiên thần nói có đúng hay không: “Kìa bà Isave, người họ hàng với bà, tuy đã già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai; bà ấy vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” ( Lc 1, 36 – 37). Ở đây, Mẹ muốn đến thăm và đem Chúa cho tất cả mọi người dương thế đang mong chờ Đấng Cứu Thế. Nhưng Mẹ vẫn là một con người, Mẹ vẫn bị giới hạn trong không gian và thời gian, và cũng giống như chúng ta thường nói “Lực bất tòng tâm”, vì vậy, Mẹ suy nghĩ, Mẹ chọn lựa và Mẹ quyết định đi thăm người chị họ và thánh Gioan Tẩy Giả, để rồi sau này, thánh Gioan Tẩy giả cũng giống như Mẹ; thánh nhân đem Chúa đến cho con người chúng ta, chúng ta lại đem Chúa đến cho người khác, người khác lại đem Chúa đến cho người khác nữa. Như thế, người đi trước đem Chúa đến cho người đi sau, và sẽ tiếp tục kéo dài mãi trong Giáo Hội cho đến ngày tận thế.
Lạy Chúa, thế giới ngày hôm nay cần có Chúa và Mẹ hơn bao giờ hết, vì vậy noi gương Mẹ, chúng con cần đem Chúa và Mẹ đến cho anh chị em của chúng con. Nhưng để đem Chúa đến cho anh chị em của chúng con, chúng con cần phải có Chúa ở với chúng con trước. Chúng con phải tuân giữ lời Chúa và rước Chúa vào lòng mỗi ngày: “Ai giữ lời của tôi, thì Cha của tôi và tôi sẽ đến và ở lại với người ấy” (Ga 14, 23). Như thế, anh chị em của chúng con một khi có Chúa và Mẹ ở cùng, chúng con sẽ sống yêu thương nhau hơn, sẽ bớt đi hận thù, chia rẻ, chiến tranh, chết chóc….và khi chúng con sống yêu thương nhau, chúng con sẽ làm cho danh Chúa được rạng ngời hơn. Amen.
Lm Micae Thành Nhân