Trong các sách Tin Mừng, khi Chúa khiển trách một cá nhân nào, một tập thể nào, một làng xã nào, một thành phố nào, Chúa thường lấy những gì đã xảy ra trong lịch sử để Chúa nói với họ, nhằm giúp họ sống tốt hơn.
Sở dĩ Chúa dựa vào lịch sử là vì Chúa muốn cho họ nhìn lại quá khứ như là một tấm gương soi rọi vào cuộc đời của họ, để họ nhận ra sai trái của họ mà rút kinh nghiệm, đừng để cho bánh xe lịch sử lập lại, hãy tránh đi, hãy làm theo lời Chúa dạy thì họ sẽ không bị như vậy.
Khi nhìn lại lịch sử và đối chiếu những gì đang xảy ra trong hiện tại để cho dân chúng thấy rằng, dù sao đi chăng nữa, hiện tại vẫn tốt hơn quá khứ. Do đó, Chúa nói với các dân thành Corozain, Bethsaiđa, Caphanaum rằng Chúa đang ở đây với họ, đang giảng dạy họ, đang giúp họ thực hiện lời Chúa nhưng họ lại không chịu nghe, không chịu làm theo. Vì thế, Chúa tiết cho họ, Chúa uổng cho họ bởi họ đã chiều theo những tính hư tật xấu, đam mê xác thịt mà khước từ Chúa, bỏ qua cơ hội quý trọng vô giá này. Nếu những điều đang xảy ra nơi họ mà lại xảy ra thời xưa ở Tyrô và Siđon thì dân ở các thành này đã mặc áo nhậm, rắc tro trên đầu, ăn chay cầu nguyện và Chúa sẽ tha thứ và cho họ tồn tại đến ngày hôm nay rồi. Chính vì thế, họ rất nặng tội là như vậy.
Thật sự khi Chúa quở trách về lối sống sa đọa của dân trong các thành phố này, Chúa rất xót xa và đau lòng, vì Chúa thương họ, Chúa muốn cứu họ, Chúa muốn họ ăn năn trở về với Chúa, cực chẳng đã Chúa mới nói có vẻ nặng lời như thế, nhưng lòng họ không lay chuyển. Chúng ta tin rằng, không vì lý do này mà Chúa bỏ rơi họ, Chúa sẽ cầu nguyện cho họ, Chúa hy vọng họ sẽ suy nghĩ lại về lòng chai dạ đá của họ mà bỏ đi lối sống nuông chiều xác thịt quá đáng này mà ăn năn trở về với Chúa.
Từ việc Chúa bị người ta khước từ, bị khinh rẽ, bị chê bai, bị bỏ ngoài tai những điều Chúa dạy bảo, Chúa lại hướng đến các tông đồ, đến mỗi người chúng ta, và dạy các ngài cũng như chúng ta hãy xem đó như là một bài học trong việc thực hiện sứ mạng tông đồ là khi chúng ta nói lời Chúa cho anh chị em chúng ta, chúng ta cũng đừng buồn, đừng nản lòng, vì sẽ có những anh chị em chối bỏ chúng ta, từ khước chúng ta, không đón nhận và chịu nghe chúng ta để mà thực hiện lời Chúa dạy, thay đổi lối sống theo thánh ý Chúa. Còn những anh chị em nghe chúng ta nói lời Chúa, đón nhận lời Chúa, thực hiện lời Chúa thì đó là sự vui mừng của chúng ta. Có lẽ hai điều này luôn xảy ra trong đời sống chứng nhân của chúng ta. Nhưng có một điều quan trọng vô cùng là chúng ta hãy cầu nguyện thật nhiều cho anh chị em chúng ta, nhất là cho những anh chị em cứng lòng, chai lỳ: “ Ai nghe các con là nghe Thầy, và ai khinh dễ các con là khinh Thầy. Mà ai khinh dễ Thầy là khinh dễ Đấng đã sai Thầy “ ( Lc 10, 16 ).
Lạy Chúa, Chúa biết rõ chúng con, Chúa biết cuộc sống của chúng con, chúng con không thể nào qua mặt Chúa được, có trốn ở đâu trong cuộc đời này, chúng con cũng không thể thoát được cái nhìn của Chúa. Vì thế, xin Chúa thương ban ơn cho chúng con để chúng con chỉ biết nương tựa vào Chúa, nghe lời Chúa dạy bảo mà mỗi ngày chúng con bỏ ý riêng, không chiều theo bản năng xác thịt nặng nề mà sống đẹp lòng Chúa hơn. Amen.
Lm Micae Thành Nhân