Hai môn đệ trên đường Emmaus trở về quê của mình. Emmaus là nơi các ngài sinh sống trước khi đi theo tiếng gọi làm môn đệ của Chúa. Chính tiếng gọi của Chúa đã làm thay đổi cuộc sống của các ngài. Các ngài đã giã từ tất cả để dấn thân lên đường với Chúa cho dù có biết bao gian nan, thử thách, hiểm nguy vẫn còn đó. Dường như dù là với những thử thách hiểm nguy đó, các ngài vẫn chịu được với một chút hy vọng sẽ được Chúa dành một chỗ nào đó cho các ngài khi Chúa hiển trị trong Nước Chúa. Thế nhưng mọi sự đều đảo lộn tất cả khi Chúa đi vào cuộc tử nạn. Đến hôm nay là ngày thứ ba rồi mà vẫn không có tin tức gì cả, cho nên mọi ước mơ các ngài như bị chấm hết, mọi dự tính như bị khép lại, không biết bao giờ mới có được như vậy trong cuộc đời này nữa, xem như là một kỷ niệm mà thôi. Do đó, lòng của các ngài buồn bã vô cùng, ở lại Giêrusalem, nơi phồn hoa đô thị làm chi nữa, nơi đây các ngài sẽ không có chỗ đâu, còn trở về quê Emmau, trở về với cuộc sống đời thường như bao ngày, coi như thời gian theo Chúa vừa rồi, mất công ăn việc làm được coi như là thời gian đi tìm cơ hội sống mới, là thời gian thử nghiệm không thành để khỏi áy náy băn khoăn mỗi khi nghĩ đến nó ( xLc 24, 18 – 24 ). Đây là đêm tối cuộc đời của các ngài. Thật là đúng với tường thuật của thánh sử Luca trong bài Tin Mừng hôm nay, không gian vũ trụ đất trời mà các ngài trên đường về quê là: “ Trời đã về chiều và ngày sắp tàn “ ( Lc 24, 29 ). Và rồi “ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ “ ( Nguyễn Du ).
Giũa lúc tâm trạng của các ngài ngổn ngang rối bời trăm bề như thế, Chúa hiện ra cùng đi với các ngài, Chúa nghe các ngài nói lên tâm trạng của các ngài, chắc Chúa cũng cảm nhận được sự chua xót, thất vọng quá lớn của các ngài. Chúa biết nguyên nhân từ đâu đã làm cho các ngài có một tâm trạng như thế, là vì trong lúc gặp thử thách, các ngài đã quên mất Lời Chúa, các ngài không biết dựa vào Lời Chúa để Chúa nâng đỡ và giúp các ngài vượt qua và tìm lối đi cho cuộc sống. Vì thế, Chúa đã bắt đầu lại điều căn bản của đời người là phải dựa vào Lời Chúa thì mới có thể hiểu được các vấn đề đang xảy ra trong cuộc sống. Cho nên Chúa đọc Kinh Thánh, giải thích các đoạn Kinh Thánh từ Môsê cho đến các tiên tri, những đoạn nói vế Chúa để cho các ngài hiểu và rồi khi Lời Chúa đã làm sáng tỏ các vấn đề cuộc sống theo Chúa của các ngài, thì nhân việc Chúa ngồi bàn ăn với các ngài. Chúa cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các ngài, đôi mắt thể lý và đôi mắt đức tin của các ngài được mở ra và các ngài nhận ra Chúa. Các ngài hiểu được theo Chúa là theo Chúa chịu khổ nạn rồi mới sống lại. Vì vậy, những điều suy nghĩ của các ngài trước kia theo Chúa có vẻ vật chất, lợi lộc bây giờ đã nhường chỗ cho việc dấn thân trở về lại Giêrusalem, báo tin Chúa sống lại, để rồi các ngài sống chết cho sứ mạng cao cả này ( xLc 24, 28 – 35 ).
Lạy Đấng phục sinh của chúng con, hai môn đệ trên đường Emmaus đã tìm lại được ánh sáng cuộc đời là nhờ Chúa. Ngày hôm nay, chúng con sống đạo tốt được cũng là nhờ vào Lời Chúa và Thánh Thể Chúa. Lời Chúa và Thánh thể Chúa là lương thực nuôi sống linh hồn chúng con, là nguồn dưỡng chất để thêm sức mạnh cho chúng con vượt qua đêm tối của cuộc sống, đó là những gian nan thử thách, thất bại, tuyệt vọng của chúng con trong cuộc đời làm người này. Xin Chúa giúp chúng con biết siêng năng đọc Lời Chúa và siêng năng tham dự thánh lễ, rước Chúa nhiều hơn nữa. Amen.
Lm Micae Thành Nhân