Ngày xưa trong sa mạc, Chúa yêu thương dân Chúa, dân xin điều gì Chúa cũng cho, dân xin bánh ăn hàng ngày thì Chúa cho manna, dân thèm thịt thì Chúa cho chim cút bay đến rợp trời để dân bắt mà làm thịt ăn, dân khát nước, Chúa cho nước chảy ra từ tảng để dân uống, ban ngày dân kêu nắng thì Chúa cho cột mây che mát, ban đêm tối tăm thì Chúa cho cột lửa soi sáng…Ấy thế mà dân cứ kêu la trách móc Chúa, họ ăn thịt cút chưa trôi vào miệng mà đã kêu nài oán than Chúa rồi. Do đó, Chúa cho rắn rửa bò ra cắn chết họ. Nhưng rồi họ khiếp sợ và kêu cầu Chúa thì Chúa lại sai ông Môsê đúc con rằn đồng treo lên để những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó thì sẽ được cứu ( Ds 21, 4 – 9 ).
Đó là chuyện của ngày xưa, còn ngày hôm nay, Thiên Chúa không làm như vậy nữa. Chúa được Chúa Cha sai xuống trần gian là vì Chúa Cha yêu thương con người chúng ta và Chúa đến trần gian cũng vì Chúa vâng phục Chúa Cha và Chúa xót thương con người tội lỗi, trầm luân hư vong đời đời của chúng ta. Chúa nói: ” Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến “ ( Ga 8, 42 ), để rồi Chúa chịu chết trên thập giá và sống lại để cứu chúng ta, cho chúng ta được sống đời đời. Như vậy, Chúa mới nói: “ Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người để tất cả những ai tin ở Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ “ ( Ga 3, 16 – 17 ).
Chúa yêu chúng ta như vậy đó, và Chúa không bao giờ trừng phạt chúng ta khi chúng ta phạm tội phản nghịch cùng Chúa. Nhưng để được hưởng lòng thương xót của Chúa, Chúa mời gọi chúng ta hãy tin vào Chúa: “ Ai tin Người Con ấy, thì không bị luận phạt. Ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa và đây là án luận phạt: là sự sáng đã đến thế gian và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách, nhưng ai hành động trong sự thật, thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ, là họ đã hành động trong Thiên Chúa “ ( Ga 3, 18 – 21 ). Tin vào Chúa thì chúng ta phải nghe lời Chúa dạy, mà lời Chúa dạy không ở đâu xa, khiến chúng ta phải đi tìm kiếm để rồi than thở trách móc là khó khăn quá, mất thời gian quá, nhưng lời Chúa ở ngay gần bên chúng ta, trên môi miệng chúng ta, ngay trong lòng chúng ta: “ Vậy Kinh Thánh nói gì ? Thưa: Lời Thiên Chúa ở gần bạn, ngay trên miệng, ngay trong lòng. Lời đó chính là lời chúng tôi rao giảng để khơi dậy đức tin. Nếu miệng bạn tuyên xưng Đức Giê-su là Chúa, và lòng bạn tin rằng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại từ cõi chết, thì bạn sẽ được cứu độ “ ( Rm 10, 8 – 10 ). Khi chúng ta thực hiện lời Chúa, chúng ta sẽ đi trong ánh sáng của Chúa. Chúng ta sẽ yêu ánh sáng chứ không yêu sự tối tăm. Chúng ta tránh đi sự xấu xa tội lỗi, và như vậy, chúng ta sẽ được ở trong Thiên Chúa của chúng ta và những việc làm của chúng ta sẽ là gương sáng cho người khác tin vào Chúa.
Lạy Chúa hằng sống của chúng con, Chúa đã chịu chết và sống lại để rồi Chúa phục hồi chức phận làm con Chúa của chúng con mà chúng con đánh mất khi phàm tội bất tuân lời dạy của Chúa. Xin Chúa nghe lời chúng con cầu xin trong thung lũng nước mắt này mà chúng con gặp biết bao nhiêu khổ đau, nghịch cảnh để chúng con sống và làm sáng danh Chúa. Amen.
Mcae Thành Nhân